NHẠC CỤ CHỈ CÓ Ở VIỆT NAM (3)
Sưu tầm
---o0o---
3. Đàn môi
Đàn môi là từ tiếng Việt để chỉ một loại
nhạc cụ dân tộc làm bằng tre, phổ biến hầu hết trong các cộng đồng dân tộc ở
Việt Nam
với nhiều tên gọi khác nhau.
Gọi đàn môi là do thói quen gọi lâu ngày ở Việt Nam. Thật ra nhạc cụ chưa hẳn là
đàn, bởi vì các nhà nghiên cứu phân tích nó theo nhiều cách khác nhau. Có người
cho rằng đàn môi là nhạc cụ dây vì có lưỡi là dây rung, khoang miệng là bộ phận
tăng âm. Người khác bảo đàn môi là nhạc cụ hơi vì chiếc lưỡi làm nhiệm vụ lưỡi
gà như trong khèn. Quan điểm thứ 3 cho rằng nó là nhạc cụ tự thân vang, nguồn
âm thanh xuất phát từ chiếc lưỡi rung toàn thân.
Nếu chấp nhận đàn môi là nhạc cụ dây thì ta có quyền gọi nó là đàn.
Đàn môi Việt Nam
thường làm bằng 1 miếng đồng dát mỏng hay mảnh tre vót mỏng tạo dáng chiếc lá
tre. Người ta cắt một chiếc lưỡi dài theo chiều thân đàn, phần đầu lưỡi rời ra
chỉ còn phần gốc dính vào thân đàn. Chiếc lưỡi này là bộ phận rung của nhạc cụ.
Phần cuối thân đàn có buộc 1 sợi dây hay có 1 tay cầm. Khi thổi người ta giữ
sợi dây hay tay cầm bằng tay trái, đặt đàn cách đôi môi một chút, đủ để không
chạm vào răng. Ngón cái của tay phải bật vào đầu đàn khiến lưỡi rung lên,
chuyển chấn động đến khoang miệng và vang lên trong khoang miệng. Khi thay đổi
khẩu hình âm thanh sẽ phát ra khác nhau, tuy nhiên số lượng âm không nhiều, cao
độ không chuẩn, hơi nhòe và nghe nhỏ.
Đàn môi được dùng trong sinh hoạt giao duyên tỏ tình của người dân tộc
thiểu số ( người H’Mông), nam hay nữ sử dụng đều được. Họ đánh những bài tình
ca mà ai cũng thuộc nên người nghe ngầm hiểu ý của người sử dụng nhạc cụ.
Trên thế giới nhiều nước cũng có đàn môi với tên gọi khác và chất liệu
làm đàn cũng khác so với loại đàn môi ở Việt Nam, một ví dụ là Jew’s harp, phổ
biến ở Châu Âu,
---o0o---
Video :
---ooo0ooo---
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét