TẠI SAO (51-55)
Sưu tầm từ VietSciences. Free
51. Tại
sao ong chúa sống lâu gấp 10 lần ong thường?
Có thể bạn sẽ nói rằng, ong chúa sống lâu bởi nó to gấp
3, gấp 4 lần những con ong thợ khác. Hoặc vì nó có nhiệm vụ đẻ trứng và duy trì
nòi giống cho cả đàn, nên không được phép chết non... Tuy nhiên, không hẳn đúng
như vậy.
Ong
chúa đang được các con ong thợ chăm sóc.
Trong đàn thường có 3 loại ong: Thứ nhất là ong thợ. Đó
là những con cái không có khả năng sinh đẻ. Chúng chiếm số lượng đông nhất
trong đàn, và chuyên đảm nhận những công việc nặng nhọc như xây tổ, kiếm mồi,
chăm sóc ong con, chống kẻ thù. Loại thứ hai là ong đực. Chúng cũng phải kiếm
ăn và xây tổ, nhưng ít nặng nhọc hơn ong thợ. Và thứ ba là ong chúa.
Trong đàn chỉ có ong chúa là có quyền đẻ trứng. Vì thế,
nó được nâng niu và bảo vệ rất cẩn thận.
Trong khi các con khác phải bươn trải bên ngoài để kiếm
thức ăn, thì ong chúa chỉ nằm trong tổ, "mưa không tới mặt, nắng không tới
đầu". Nó được cung phụng loại mật hoa ngon nhất. Cho dù cả đàn ong phải
nhịn đói thì ong chúa vẫn no đủ. Cả cuộc đời, ong chúa hầu như không phải chạm
trán với kẻ thù. Có lẽ vì vậy mà ong chúa có thể sống hết tuổi thọ của nó (5-6
năm), trong khi các con ong khác chỉ sống được 6 tháng đến một năm mà thôi.
52. Tại
sao mặt trăng đi theo chúng ta ?
Những đêm trăng sáng, nếu vừa đi bộ vừa chú ý nhìn trăng,
bạn sẽ thấy như chị Hằng đang đi theo bạn. Không riêng gì mặt trăng, nếu để mắt
quan sát các đỉnh núi xa xa, bạn cũng sẽ có cảm giác tương tự.
Nguyên do là khi ta đi bộ, chúng ta không thể không chú ý
tới mọi vật xung quanh. Nhưng tầm mắt của ta lại có giới hạn. Lúc ta đi về phía
trước, mọi vật gần quanh ta (chiếm khoảng lớn trong tầm nhìn) trôi đi rất
nhanh, nhưng những vật ở xa (chiếm khoảng rất nhỏ trong tầm nhìn) thì trôi đi
rất chậm và rất lâu mới ra khỏi tầm mắt
Các bạn hãy nhớ lại cảm giác trên xe lửa đi với tốc độ
nhanh. Bạn sẽ thấy các cột điện ở dọc đường trôi qua vùn vụt ngoài cửa sổ,
nhưng cây cối, cột điện, nhà cửa ở phía xa xa thì trôi rất chậm, còn dãy núi ở
tận cuối chân trời thì như dán chặt vào cửa sổ. Hiện tượng này giống hệt như
khi mặt trăng, các vì sao, cây cối, núi cao đi theo bạn. Những vật này cũng
chiếm khoảng rất nhỏ trong tầm nhìn, nên bạn sẽ thấy nó rất lâu. Đặc biệt là
mặt trăng, vì là vật to và sáng nhất trong đêm nên nó nổi bật hơn hẳn các vì
sao và vật thể khác. Vì thế, ta luôn có cảm giác mặt trăng theo sát bước chúng
ta.
53. Trí thông minh là gì ?
Edison cần tính dung
tích một bóng đèn hình quả lê, ông giao nhiệm vụ đó cho trợ lý Chapton. Hơn một tiếng đồng hồ, Chapton loay hoay mãi với các công
thức dày đặc mà vẫn chưa ra. Edison đi qua, nói: “Có gì phức tạp lắm đâu!” Ông
mang chiếc bóng ra vòi, hứng đầy nước và nói với Chapton: “Anh đổ vào ống đo,
xem dung tích là bao nhiêu. Đó là dung tích của bóng đèn”.
Thomas
Edison với bóng đèn do ông phát minh.
Chapton vỗ trán: “Chà, thật đơn giản, có thế mà mình nghĩ
mãi không ra". Chapton đã tốt nghiệp khoa Toán, Đại học Primton, lại tu
nghiệp một năm ở Đức, còn Edison mới chỉ học 3 tháng tiểu học, sau đó tự học
với mẹ mình.
Câu chuyện trên đây giúp chúng ta hiểu đại khái thế nào
là “trí thông minh”. Nó không ngang bằng với trí thức. Rõ ràng Chapton có tri
thức chuyên môn cao hơn Edison nhiều. Ông ta căn cứ vào các công thức toán học
để tính dung tích bóng đèn, nhưng không nghĩ ra được cách đơn giản như Edison.
Phản ứng nhạy bén của Edison phản ánh trí thông minh của ông, được xây dựng
trên cơ sở tri thức rộng. Sự thông minh đó có thể gọi là trí thông minh mạnh.
Vậy trí thông minh là gì?
Các nhà tâm lý học có những quan điểm khác nhau và giải
thích khác nhau về vấn đề này, nhưng đều có chung một nhận định: Trí thông minh
không phải là một năng lực đơn độc, nó là sức mạnh tổng hợp của nhiều loại năng
lực. Theo điều tra tâm lý và quan điểm của các nhà tâm lý học Trung Quốc, trí
thông minh chúng ta nói ở đây bao gồm khả năng quan sát, khả năng của trí nhớ,
sức suy nghĩ, óc tưởng tượng, kỹ năng thực hành và sáng tạo. Trí thông minh
chính là sự phối hợp tốt các năng lực đó để làm thành một kết cấu hữu hiệu.
Kết cấu trí thông minh cũng ví như một chiếc xe đạp. Nó
được lắp ghép bởi những phụ tùng chủ yếu như khung, bánh xe, trục giữa, moayơ,
đùi đĩa… Có thể phụ tùng đều rất tốt, nhưng nếu lắp ghép xộc xệch, xe đi vài
hôm sẽ hỏng, thậm chí không đi nổi. Cho nên xe phải đi ít lâu, được điều chỉnh
lại, mới có thể bon bon trên đường một cách êm ru. Nếu có phụ tùng nào đó bị
hỏng, sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ xe.
Kết cấu của trí thông minh cũng vậy, chúng ta cần làm cho
mọi năng lực của chúng ta đều được phát huy đầy đủ, và nâng cao dần, đồng thời
làm cho những năng lực đó (quan sát, trí nhớ, suy nghĩ, tưởng tượng, thực hành,
và sáng tạo) phối hợp đồng bộ, hoạt động đều.
54. Tại sao không biết đau là đáng sợ ?
Bé gái Kinchen sau khi được 6 tháng tuổi bỗng mất cảm
giác đau. Khi tiêm, em không hề khóc. Bị bỏng, em cũng chẳng kêu. Một lần bị
gãy tay, phải bó bột, Kinchen thấy vướng đã tự tháo băng ra, đùa nghịch với
cánh tay, làm chỗ gãy không khớp lại được nữa...
Đau là một loại cảm giác giúp con người phân biệt những
kích thích có thể gây hại cho cơ thể. Ví dụ chạm tay vào lửa, cảm giác đau rát
ở da làm người ta rụt lại, đau bụng báo cho người ta biết dạ dày có vấn đề, đau
ngực cho thấy tim phổi hoặc gì đó không ổn. Bởi thế cảm giác đau có ý nghĩa tâm
sinh lý đặc biệt, giúp con người sinh tồn. Nó có ý nghĩa báo động, giúp cơ thể
sớm nhận biết và đề phòng hiểm nguy. Nếu không có cảm giác ấy, chúng ta có thể
gặp những hoàn cảnh chết người mà không nhận ra được
Hiện tượng mất cảm giác đau thường chỉ xảy ra do một biến
động tâm sinh lý đột ngột nào đó. Rất hiếm khi có trường hợp mất cảm giác đau
kéo dài. Tuy vậy, trên thực tế, nếu tập trung vào một việc nhất định, người ta
có thể "quên" cảm giác đau. Lúc ấy, các tín hiệu cảnh báo sự nguy
hiểm trong não bộ tạm thời nhường chỗ cho các hoạt động khác. Ví dụ, Quan Vũ đã
dùng ý chí tập trung vào việc đánh cờ để Hoa Đà cạo xương tay mà không hề kêu
ca gì. Nhưng thường chỉ sau khi hết tập trung, cảm giác đau lại xuất hiện.
55. Tại sao lợn thích dũi vách và ăn đất sét ?
Lợn
được người nuôi, chẳng có việc gì ngoài ăn rồi ngủ. Nhưng thỉnh thoảng nó lại
không chịu như vậy, mà luôn dũi vách, gặm tường. Chẳng biết nó muốn tìm cái gì,
bởi dũi vách chỉ tổ đau mũi mà gặm tường thì đau răng. Không lẽ lợn
"ngu" thật?
Lợn bị người thuần hóa,
nhưng không quên những thói quen hoang dã.
Tất
nhiên là lợn không ngốc nghếch như vậy. Tổ tiên của nó sống ở nơi hoang dã,
thường phải dùng mũi ủi đất kiếm ăn. Bởi vậy, mũi lợn rất cứng và răng lợn rất
sắc. Nay bị người thuần hóa từ lâu nhưng nó vẫn chưa bỏ thói quen ủi, dũi xưa
kia. Vì thế, những lúc nhàn rỗi, chợt nghe thấy "tiếng gọi nơi hoang
dã", nó lại dũi tường cho đỡ nhớ
Ngày
xưa đi kiếm ăn, lợn thường ăn cả rễ cây và củ dính đất sét. Trong đất sét có
nhiều chất khoáng như phốtpho, canxi, côban, sắt, đồng mà cơ thể nó rất cần.
Sau này được người nuôi, tuy không thiếu thốn gì, nhưng thỉnh thoảng dũi tường
vách thấy miếng đất nào "ngon" là theo thói quen cũ, lợn
"xơi" luôn.
---ooo0ooo---
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét