Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

TRUYỆN RẤT NGẮN (4-5-6)



Bạn Phan Lục (Chicago) thân chuyển
TRUYỆN RẤT NGẮN (4-5-6)
---o0o---
DIỆU AN

Chưa đến ngày sinh nhật, còn đến khoảng hai, ba tháng, vợ đã lo nghĩ đến sinh nhật của chồng, con. Rồi chồng lo sinh nhật của vợ con, và con lo ngày mừng tuổi cho ba mẹ. Duy chỉ một người, không ai lo đến - ông nội già yếu. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất. 
Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào? 
Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông? 
Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào? 
Vậy là cả con, dâu, cháu, chắt phải đi tìm ngày sinh cha ông trong chứng minh nhân dân đề làm bia mộ cho ông. 
Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông.
HẢI ÂU

Vợ chồng gây nhau. Giận dỗi, vợ bế con về ngoại. Nhà vắng tiếng trẻ, anh thấy trống trải trong lòng. Giá như không gây nhau, giờ này anh đã được nựng vào đôi má bầu bĩnh của thằng bé. 
Ở nhà ngoại, con nhớ hơi cha khóc ngằn ngặt. 
Chị nhìn con khóc mà nẫu cả ruột gan. 
Hôm sau, anh chuẩn bị đi đón con đã thấy chị ở trước cửa nhà.
Thằng bé gặp cha cười nói tíu tít. Anh mừng rỡ ôm chầm lấy con nựng nịu. 
Nhìn cha con vui vẻ, cơn hờn giận trong lòng chị tan như bong bóng xà phòng.
HẢI ÂU

  

Tết, anh chở con đi chơi. Về nhà, thằng bé khoe ầm với lũ bạn cùng xóm. Trong đám trẻ có thằng Linh, nhà nghèo, lặng lẽ nghe với ánh mắt thèm thuồng. Thấy tội, anh nói với nó: 
“Nếu con ngoan, tết năm sau chú sẽ chở con đi chơi”. Mắt thằng Linh sáng rỡ. 
Ngày lại ngày. Cuộc đời lại lặng lẽ trôi theo dòng thời gian.
Thoắt mà đã hết năm. Lại tết. Đang ngồi cụng ly với đám bạn thì thằng Linh cứ đang thập thò. 
Vẫy tay đuổi, nó đi được một chốc rồi lại lượn lờ. Cáu tiết, anh quát nó. Thằng Linh òa khóc nức nở. Tiếng nó nói lẫn trong tiếng nấc: “Chú hứa chở con đi chơi… cả năm qua con ngoan… không hư một lần nào…”.

---ooo0ooo---

 


Không có nhận xét nào: